钟 zhōng 山 shān 有 yǒu 花 huā 如 rú 比 bǐ 丘 qiū 状 zhuàng 出 chū 秾 nóng 叶 yè 间 jiān 王 wáng 文 wén 公 gōng 名 míng 为 wéi 罗 luó 汉 hàn 花 huā 僧 sēng 请 qǐng 赋 fù 诗 shī - - 周 zhōu 志 zhì 蕙 huì
通 tōng 力 lì 元 yuán 无 wú 碍 ài , , 随 suí 缘 yuán 自 zì 应 yīng 真 zhēn 。 。
此 cǐ 生 shēng 花 huā 上 shàng 露 lù , , 故 gù 现 xiàn 叶 yè 间 jiān 身 shēn 。 。
知 zhī 见 jiàn 幽 yōu 香 xiāng 在 zài , , 伽 jiā 梨 lí 翠 cuì 色 sè 新 xīn 。 。
一 yī 枝 zhī 聊 liáo 把 bǎ 玩 wán , , 未 wèi 愧 kuì 鹫 jiù 峰 fēng 人 rén 。 。
钟山有花如比丘状出秾叶间王文公名为罗汉花僧请赋诗。清代。周志蕙。通力元无碍,随缘自应真。 此生花上露,故现叶间身。 知见幽香在,伽梨翠色新。 一枝聊把玩,未愧鹫峰人。