送 sòng 敏 mǐn 上 shàng 人 rén - - 周 zhōu 志 zhì 蕙 huì
密 mì 林 lín 病 bìng 叶 yè 强 qiáng 翻 fān 红 hóng , , 已 yǐ 觉 jué 清 qīng 秋 qiū 夜 yè 气 qì 浓 nóng 。 。
懒 lǎn 复 fù 小 xiǎo 窗 chuāng 邀 yāo 独 dú 秀 xiù , , 却 què 应 yīng 归 guī 梦 mèng 挂 guà 双 shuāng 峰 fēng 。 。
水 shuǐ 分 fèn 淮 huái 甸 diān 当 dāng 悬 xuán 席 xí , , 路 lù 绕 rào 匡 kuāng 山 shān 可 kě 振 zhèn 筇 qióng 。 。
若 ruò 见 jiàn 虎 hǔ 溪 xī 溪 xī 上 shàng 月 yuè , , 为 wèi 言 yán 相 xiāng 忆 yì 作 zuò 衰 shuāi 容 róng 。 。
送敏上人。清代。周志蕙。密林病叶强翻红,已觉清秋夜气浓。 懒复小窗邀独秀,却应归梦挂双峰。 水分淮甸当悬席,路绕匡山可振筇。 若见虎溪溪上月,为言相忆作衰容。