晓 xiǎo 雪 xuě - - 仇 chóu 远 yuǎn
昏 hūn 昏 hūn 惨 cǎn 惨 cǎn 窗 chuāng 映 yìng 月 yuè , , 索 suǒ 索 suǒ 飒 sà 飒 sà 风 fēng 吹 chuī 叶 yè 。 。
青 qīng 童 tóng 开 kāi 门 mén 忽 hū 惊 jīng 笑 xiào , , 昨 zuó 夜 yè 庭 tíng 心 xīn 一 yī 寸 cùn 雪 xuě 。 。
东 dōng 方 fāng 日 rì 出 chū 雪 xuě 渐 jiàn 融 róng , , 檐 yán 花 huā 滴 dī 滴 dī 皆 jiē 春 chūn 风 fēng 。 。
山 shān 村 cūn 布 bù 被 bèi 正 zhèng 酣 hān 卧 wò , , 愁 chóu 杀 shā 门 mén 前 qián 卖 mài 炭 tàn 翁 wēng 。 。
晓雪。元代。仇远。昏昏惨惨窗映月,索索飒飒风吹叶。 青童开门忽惊笑,昨夜庭心一寸雪。 东方日出雪渐融,檐花滴滴皆春风。 山村布被正酣卧,愁杀门前卖炭翁。