登 dēng 武 wǔ 林 lín 高 gāo 峰 fēng - - 释 shì 智 zhì 圆 yuán
千 qiān 寻 xún 堆 duī 冷 lěng 碧 bì , , 极 jí 顶 dǐng 绝 jué 尘 chén 踪 zōng 。 。
雨 yǔ 霁 jì 闻 wén 清 qīng 籁 lài , , 云 yún 开 kāi 见 jiàn 别 bié 峰 fēng 。 。
落 luò 泉 quán 喷 pēn 怪 guài 石 shí , , 惊 jīng 鸟 niǎo 入 rù 深 shēn 松 sōng 。 。
吟 yín 罢 bà 凭 píng 栏 lán 久 jiǔ , , 遥 yáo 天 tiān 起 qǐ 暮 mù 钟 zhōng 。 。
登武林高峰。宋代。释智圆。千寻堆冷碧,极顶绝尘踪。 雨霁闻清籁,云开见别峰。 落泉喷怪石,惊鸟入深松。 吟罢凭栏久,遥天起暮钟。