罗 luó 汉 hàn 菜 cài - - 释 shì 梵 fàn 琮 cóng
根 gēn 尘 chén 脱 tuō 落 luò 超 chāo 诸 zhū 有 yǒu , , 岂 qǐ 与 yǔ 寻 xún 常 cháng 种 zhǒng 草 cǎo 同 tóng 。 。
塞 sāi 断 duàn 衲 nà 僧 sēng 三 sān 寸 cùn 舌 shé , , 横 héng 身 shēn 钵 bō 里 lǐ 展 zhǎn 神 shén 通 tōng 。 。
罗汉菜。宋代。释梵琮。根尘脱落超诸有,岂与寻常种草同。 塞断衲僧三寸舌,横身钵里展神通。