疏 shū 山 shān 途 tú 次 cì - - 释 shì 绍 shào 嵩 sōng
路 lù 曲 qū 山 shān 隈 wēi 一 yī 径 jìng 通 tōng , , 天 tiān 开 kāi 地 dì 辟 pì 幻 huàn 金 jīn 宫 gōng 。 。
溪 xī 桥 qiáo 袅 niǎo 袅 niǎo 穿 chuān 黄 huáng 落 luò , , 雁 yàn 字 zì 联 lián 联 lián 写 xiě 碧 bì 空 kōng 。 。
唤 huàn 客 kè 不 bù 须 xū 嫌 xián 酒 jiǔ 恶 è , , 昔 xī 贤 xián 何 hé 必 bì 哭 kū 途 tú 穷 qióng 。 。
生 shēng 涯 yá 淡 dàn 淡 dàn 随 suí 缘 yuán 过 guò , , 休 xiū 把 bǎ 行 xíng 藏 cáng 问 wèn 化 huà 工 gōng 。 。
疏山途次。宋代。释绍嵩。路曲山隈一径通,天开地辟幻金宫。 溪桥袅袅穿黄落,雁字联联写碧空。 唤客不须嫌酒恶,昔贤何必哭途穷。 生涯淡淡随缘过,休把行藏问化工。