再 zài 代 dài 和 hé 通 tōng 字 zì 韵 yùn - - 释 shì 绍 shào 嵩 sōng
驿 yì 路 lù 穿 chuān 林 lín 断 duàn 复 fù 通 tōng , , 客 kè 程 chéng 蛇 shé 绕 rào 乱 luàn 山 shān 中 zhōng 。 。
三 sān 杯 bēi 软 ruǎn 饱 bǎo 千 qiān 林 lín 暝 míng , , 万 wàn 事 shì 从 cóng 来 lái 一 yī 笑 xiào 空 kōng 。 。
珍 zhēn 重 zhòng 故 gù 人 rén 相 xiāng 问 wèn 意 yì , , 自 zì 怜 lián 羁 jī 客 kè 尚 shàng 飘 piāo 蓬 péng 。 。
江 jiāng 湖 hú 易 yì 有 yǒu 淹 yān 留 liú 兴 xìng , , 已 yǐ 许 xǔ 沧 cāng 浪 láng 伴 bàn 钓 diào 翁 wēng 。 。
再代和通字韵。宋代。释绍嵩。驿路穿林断复通,客程蛇绕乱山中。 三杯软饱千林暝,万事从来一笑空。 珍重故人相问意,自怜羁客尚飘蓬。 江湖易有淹留兴,已许沧浪伴钓翁。