泊 pō 通 tōng 明 míng 堰 yàn - - 释 shì 宝 bǎo 昙 tán
一 yī 夜 yè 江 jiāng 风 fēng 故 gù 不 bù 平 píng , , 道 dào 边 biān 草 cǎo 木 mù 亦 yì 成 chéng 声 shēng 。 。
岂 qǐ 无 wú 老 lǎo 子 zi 知 zhī 津 jīn 意 yì , , 尚 shàng 有 yǒu 秦 qín 人 rén 逐 zhú 客 kè 情 qíng 。 。
荒 huāng 县 xiàn 已 yǐ 传 chuán 三 sān 鼓 gǔ 下 xià , , 并 bìng 船 chuán 犹 yóu 见 jiàn 一 yī 灯 dēng 明 míng 。 。
此 cǐ 生 shēng 已 yǐ 悟 wù 身 shēn 如 rú 寄 jì , , 始 shǐ 送 sòng 鸿 hóng 归 guī 又 yòu 燕 yàn 迎 yíng 。 。
泊通明堰。宋代。释宝昙。一夜江风故不平,道边草木亦成声。 岂无老子知津意,尚有秦人逐客情。 荒县已传三鼓下,并船犹见一灯明。 此生已悟身如寄,始送鸿归又燕迎。