苦 kǔ 寒 hán 吟 yín - - 孟 mèng 郊 jiāo
天 tiān 寒 hán 色 sè 青 qīng 苍 cāng , , 北 běi 风 fēng 叫 jiào 枯 kū 桑 sāng 。 。
厚 hòu 冰 bīng 无 wú 裂 liè 文 wén , , 短 duǎn 日 rì 有 yǒu 冷 lěng 光 guāng 。 。
敲 qiāo 石 shí 不 bù 得 dé 火 huǒ , , 壮 zhuàng 阴 yīn 夺 duó 正 zhèng 阳 yáng 。 。
苦 kǔ 调 diào 竟 jìng 何 hé 言 yán , , 冻 dòng 吟 yín 成 chéng 此 cǐ 章 zhāng 。 。
苦寒吟。唐代。孟郊。天寒色青苍,北风叫枯桑。 厚冰无裂文,短日有冷光。 敲石不得火,壮阴夺正阳。 苦调竟何言,冻吟成此章。