壬 rén 戌 xū 登 dēng 雪 xuě 窦 dòu 妙 miào 高 gāo - - 释 shì 智 zhì 愚 yú
松 sōng 枯 kū 石 shí 老 lǎo 冻 dòng 云 yún 垂 chuí , , 到 dào 此 cǐ 虚 xū 空 kōng 渐 jiàn 觉 jué 低 dī 。 。
脚 jiǎo 力 lì 尽 jìn 时 shí 清 qīng 兴 xìng 远 yuǎn , , 与 yǔ 谁 shuí 携 xié 手 shǒu 上 shàng 天 tiān 梯 tī 。 。
壬戌登雪窦 妙高。宋代。释智愚。松枯石老冻云垂,到此虚空渐觉低。 脚力尽时清兴远,与谁携手上天梯。