偈 jì 颂 sòng 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 六 liù - - 释 shì 智 zhì 愚 yú
渡 dù 江 jiāng 风 fēng 倚 yǐ 芦 lú 梢 shāo 碧 bì , , 夜 yè 深 shēn 金 jīn 殿 diàn 人 rén 相 xiāng 忆 yì 。 。
此 cǐ 土 tǔ 西 xī 天 tiān 卖 mài 不 bù 行 xíng , , 千 qiān 古 gǔ 万 wàn 古 gǔ 成 chéng 狼 láng 藉 jí 。 。
当 dāng 良 liáng 月 yuè 蓂 míng 敷 fū 五 wǔ 叶 yè 之 zhī 辰 chén , , 孰 shú 谓 wèi 韬 tāo 其 qí 光 guāng , , 晦 huì 其 qí 迹 jī 。 。
熏 xūn 炉 lú 茗 míng 碗 wǎn 想 xiǎng 遗 yí 音 yīn , , 分 fēn 明 míng 对 duì 面 miàn 不 bù 相 xiāng 识 shí 。 。
偈颂十七首 其六。宋代。释智愚。渡江风倚芦梢碧,夜深金殿人相忆。 此土西天卖不行,千古万古成狼藉。 当良月蓂敷五叶之辰,孰谓韬其光,晦其迹。 熏炉茗碗想遗音,分明对面不相识。