老 lǎo 恨 hèn - - 孟 mèng 郊 jiāo
无 wú 子 zi 抄 chāo 文 wén 字 zì , , 老 lǎo 吟 yín 多 duō 飘 piāo 零 líng 。 。
有 yǒu 时 shí 吐 tǔ 向 xiàng 床 chuáng , , 枕 zhěn 席 xí 不 bù 解 jiě 听 tīng 。 。
斗 dòu 蚁 yǐ 甚 shèn 微 wēi 细 xì , , 病 bìng 闻 wén 亦 yì 清 qīng 泠 líng 。 。
小 xiǎo 大 dà 不 bù 自 zì 识 shí , , 自 zì 然 rán 天 tiān 性 xìng 灵 líng 。 。
老恨。唐代。孟郊。无子抄文字,老吟多飘零。 有时吐向床,枕席不解听。 斗蚁甚微细,病闻亦清泠。 小大不自识,自然天性灵。