病 bìng 起 qǐ 言 yán 怀 huái - - 孟 mèng 郊 jiāo
强 qiáng 行 xíng 寻 xún 溪 xī 水 shuǐ , , 洗 xǐ 却 què 残 cán 病 bìng 姿 zī 。 。
花 huā 景 jǐng 晼 wǎn 晚 wǎn 尽 jǐn , , 麦 mài 风 fēng 清 qīng 泠 líng 吹 chuī 。 。
交 jiāo 道 dào 贱 jiàn 来 lái 见 jiàn , , 世 shì 情 qíng 贫 pín 去 qù 知 zhī 。 。
高 gāo 闲 xián 思 sī 楚 chǔ 逸 yì , , 澹 dàn 泊 bó 厌 yàn 齐 qí 儿 ér 。 。
终 zhōng 伴 bàn 碧 bì 山 shān 侣 lǚ , , 结 jié 言 yán 青 qīng 桂 guì 枝 zhī 。 。
病起言怀。唐代。孟郊。强行寻溪水,洗却残病姿。 花景晼晚尽,麦风清泠吹。 交道贱来见,世情贫去知。 高闲思楚逸,澹泊厌齐儿。 终伴碧山侣,结言青桂枝。