古 gǔ 帆 fān - - 释 shì 了 le 惠 huì
海 hǎi 变 biàn 桑 sāng 田 tián 数 shù 莫 mò 穷 qióng , , 几 jǐ 回 huí 高 gāo 挂 guà 逆 nì 流 liú 中 zhōng 。 。
自 zì 从 cóng 一 yī 饱 bǎo 清 qīng 风 fēng 后 hòu , , 船 chuán 上 shàng 时 shí 时 shí 有 yǒu 散 sǎn 工 gōng 。 。
古帆。宋代。释了惠。海变桑田数莫穷,几回高挂逆流中。 自从一饱清风后,船上时时有散工。