偈 jì 颂 sòng 七 qī 十 shí 一 yī 首 shǒu 其 qí 十 shí 二 èr - - 释 shì 了 le 惠 huì
七 qī 手 shǒu 八 bā 脚 jiǎo , , 三 sān 头 tóu 两 liǎng 面 miàn 。 。
欢 huān 喜 xǐ 冤 yuān 家 jiā , , 头 tóu 头 tóu 撞 zhuàng 见 jiàn 。 。
山 shān 僧 sēng 建 jiàn 立 lì 宗 zōng 旨 zhǐ , , 直 zhí 须 xū 为 wèi 我 wǒ 成 chéng 褫 chǐ 。 。
学 xué 人 rén 未 wèi 达 dá 其 qí 源 yuán , , 也 yě 要 yào 请 qǐng 师 shī 方 fāng 便 biàn 。 。
有 yǒu 方 fāng 便 biàn , , 没 méi 方 fāng 便 biàn 。 。
石 shí 巩 gǒng 张 zhāng 弓 gōng , , 三 sān 平 píng 中 zhōng 箭 jiàn 。 。
偈颂七十一首 其十二。宋代。释了惠。七手八脚,三头两面。 欢喜冤家,头头撞见。 山僧建立宗旨,直须为我成褫。 学人未达其源,也要请师方便。 有方便,没方便。 石巩张弓,三平中箭。