旅 lǚ 次 cì 洛 luò 城 chéng 东 dōng 水 shuǐ 亭 tíng - - 孟 mèng 郊 jiāo
水 shuǐ 竹 zhú 色 sè 相 xiàng 洗 xǐ , , 碧 bì 花 huā 动 dòng 轩 xuān 楹 yíng 。 。
自 zì 然 rán 逍 xiāo 遥 yáo 风 fēng , , 荡 dàng 涤 dí 浮 fú 竞 jìng 情 qíng 。 。
霜 shuāng 落 luò 叶 yè 声 shēng 燥 zào , , 景 jǐng 寒 hán 人 rén 语 yǔ 清 qīng 。 。
我 wǒ 来 lái 招 zhāo 隐 yǐn 亭 tíng , , 衣 yī 上 shàng 尘 chén 暂 zàn 轻 qīng 。 。
旅次洛城东水亭。唐代。孟郊。水竹色相洗,碧花动轩楹。 自然逍遥风,荡涤浮竞情。 霜落叶声燥,景寒人语清。 我来招隐亭,衣上尘暂轻。