往 wǎng 河 hé 阳 yáng 宿 sù 峡 xiá 陵 líng 寄 jì 李 lǐ 侍 shì 御 yù - - 孟 mèng 郊 jiāo
莫 mò 天 tiān 寒 hán 风 fēng 悲 bēi 屑 xiè 屑 xiè , , 啼 tí 鸟 niǎo 绕 rào 树 shù 泉 quán 水 shuǐ 噎 yē 。 。
行 xíng 路 lù 解 jiě 鞍 ān 投 tóu 古 gǔ 陵 líng , , 苍 cāng 苍 cāng 隔 gé 山 shān 见 jiàn 微 wēi 月 yuè 。 。
鸮 xiāo 鸣 míng 犬 quǎn 吠 fèi 霜 shuāng 烟 yān 昏 hūn , , 开 kāi 囊 náng 拂 fú 巾 jīn 对 duì 盘 pán 飧 sūn 。 。
人 rén 生 shēng 穷 qióng 达 dá 感 gǎn 知 zhī 己 jǐ , , 明 míng 日 rì 投 tóu 君 jūn 申 shēn 片 piàn 言 yán 。 。
往河阳宿峡陵寄李侍御。唐代。孟郊。莫天寒风悲屑屑,啼鸟绕树泉水噎。 行路解鞍投古陵,苍苍隔山见微月。 鸮鸣犬吠霜烟昏,开囊拂巾对盘飧。 人生穷达感知己,明日投君申片言。