褒 bāo 山 shān 定 dìng 明 míng 禅 chán 师 shī 赞 zàn - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
四 sì 海 hǎi 称 chēng 唐 táng , , 师 shī 出 chū 华 huá 阳 yáng 。 。
不 bù 起 qǐ 燕 yàn 坐 zuò , , 翱 áo 翔 xiáng 帝 dì 乡 xiāng 。 。
名 míng 与 yǔ 山 shān 俱 jù , , 道 dào 逐 zhú 时 shí 芳 fāng 。 。
济 jì 民 mín 助 zhù 国 guó , , 能 néng 雨 yǔ 能 néng 旸 yáng 。 。
贫 pín 者 zhě 获 huò 富 fù , , 热 rè 者 zhě 得 dé 凉 liáng 。 。
群 qún 蒙 méng 所 suǒ 归 guī , , 实 shí 在 zài 不 bù 亡 wáng 。 。
褒山定明禅师赞。宋代。释清远。四海称唐,师出华阳。 不起燕坐,翱翔帝乡。 名与山俱,道逐时芳。 济民助国,能雨能旸。 贫者获富,热者得凉。 群蒙所归,实在不亡。