偈 jì 颂 sòng 六 liù 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 七 qī - - 释 shì 原 yuán 妙 miào
黄 huáng 面 miàn 瞿 qú 昙 tán , , 夜 yè 半 bàn 成 chéng 道 dào 。 。
正 zhèng 是 shì 唤 huàn 奴 nú 作 zuò 郎 láng , , 赢 yíng 得 de 一 yī 场 chǎng 好 hǎo 笑 xiào 。 。
山 shān 僧 sēng 恁 rèn 么 me 告 gào 报 bào , , 也 yě 是 shì 细 xì 姑 gū 嫌 xián 嫂 sǎo 。 。
偈颂六十七首 其二十七。宋代。释原妙。黄面瞿昙,夜半成道。 正是唤奴作郎,赢得一场好笑。 山僧恁么告报,也是细姑嫌嫂。