偈 jì 颂 sòng 六 liù 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 释 shì 原 yuán 妙 miào
一 yī 夏 xià 九 jiǔ 十 shí 日 rì , , 看 kàn 看 kàn 又 yòu 将 jiāng 半 bàn 。 。
面 miàn 门 mén 无 wú 位 wèi 人 rén , , 急 jí 着 zhuó 眼 yǎn 睛 jīng 看 kàn 。 。
冷 lěng 地 dì 蓦 mò 相 xiāng 逢 féng , , 脚 jiǎo 跟 gēn 红 hóng 线 xiàn 断 duàn 。 。
掌 zhǎng 内 nèi 握 wò 乾 qián 坤 kūn , , 翻 fān 身 shēn 游 yóu 碧 bì 汉 hàn 。 。
堪 kān 笑 xiào 当 dāng 年 nián 老 lǎo 瑞 ruì 岩 yán , , 惺 xīng 惺 xīng 石 shí 上 shàng 重 zhòng 呼 hū 唤 huàn 。 。
偈颂六十七首 其七。宋代。释原妙。一夏九十日,看看又将半。 面门无位人,急着眼睛看。 冷地蓦相逢,脚跟红线断。 掌内握乾坤,翻身游碧汉。 堪笑当年老瑞岩,惺惺石上重呼唤。