偈 jì 颂 sòng 六 liù 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 三 sān 十 shí 五 wǔ - - 释 shì 原 yuán 妙 miào
身 shēn 贫 pín 道 dào 贫 pín , , 无 wú 法 fǎ 可 kě 亲 qīn 。 。
一 yī 味 wèi 盲 máng 枷 jiā 瞎 xiā 棒 bàng , , 闻 wén 者 zhě 见 jiàn 者 zhě 莫 mò 不 bù 生 shēng 嗔 chēn 。 。
黄 huáng 金 jīn 自 zì 有 yǒu 黄 huáng 金 jīn 价 jià , , 终 zhōng 不 bù 和 hé 沙 shā 卖 mài 与 yú 人 rén 。 。
偈颂六十七首 其三十五。宋代。释原妙。身贫道贫,无法可亲。 一味盲枷瞎棒,闻者见者莫不生嗔。 黄金自有黄金价,终不和沙卖与人。