偈 jì 颂 sòng 六 liù 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 五 wǔ 十 shí 五 wǔ - - 释 shì 原 yuán 妙 miào
工 gōng 夫 fū 不 bú 到 dào 不 bù 方 fāng 圆 yuán , , 宽 kuān 著 zhe 程 chéng 途 tú 急 jí 着 zhe 鞭 biān 。 。
但 dàn 得 dé 此 cǐ 心 xīn 常 cháng 不 bù 昧 mèi , , 从 cóng 教 jiào 沧 cāng 海 hǎi 变 biàn 桑 sāng 田 tián 。 。
偈颂六十七首 其五十五。宋代。释原妙。工夫不到不方圆,宽著程途急着鞭。 但得此心常不昧,从教沧海变桑田。