戏 xì 赠 zèng 无 wú 本 běn - - 孟 mèng 郊 jiāo
长 cháng 安 ān 秋 qiū 声 shēng 乾 gān , , 木 mù 叶 yè 相 xiāng 号 hào 悲 bēi 。 。
瘦 shòu 僧 sēng 卧 wò 冰 bīng 凌 líng , , 嘲 cháo 咏 yǒng 含 hán 金 jīn 痍 yí 。 。
金 jīn 痍 yí 非 fēi 战 zhàn 痕 hén , , 峭 qiào 病 bìng 方 fāng 在 zài 兹 zī 。 。
诗 shī 骨 gǔ 耸 sǒng 东 dōng 野 yě , , 诗 shī 涛 tāo 涌 yǒng 退 tuì 之 zhī 。 。
有 yǒu 时 shí 踉 liàng 跄 qiàng 行 xíng , , 人 rén 惊 jīng 鹤 hè 阿 ā 师 shī 。 。
可 kě 惜 xī 李 lǐ 杜 dù 死 sǐ , , 不 bú 见 jiàn 此 cǐ 狂 kuáng 痴 chī 。 。
戏赠无本。唐代。孟郊。长安秋声乾,木叶相号悲。 瘦僧卧冰凌,嘲咏含金痍。 金痍非战痕,峭病方在兹。 诗骨耸东野,诗涛涌退之。 有时踉跄行,人惊鹤阿师。 可惜李杜死,不见此狂痴。