十 shí 二 èr 时 shí 颂 sòng 其 qí 一 yī - - 释 shì 文 wén 准 zhǔn
鸡 jī 鸣 míng 丑 chǒu , , 念 niàn 佛 fó 起 qǐ 来 lái 懒 lǎn 开 kāi 口 kǒu 。 。
上 shàng 楼 lóu 敲 qiāo 磬 qìng 两 liǎng 三 sān 声 shēng , , 惊 jīng 散 sàn 飞 fēi 禽 qín 方 fāng 丈 zhàng 后 hòu 。 。
十二时颂 其一。宋代。释文准。鸡鸣丑,念佛起来懒开口。 上楼敲磬两三声,惊散飞禽方丈后。