龙 lóng 井 jǐng 吊 diào 古 gǔ - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
井 jǐng 龙 lóng 孤 gū 躅 zhú 转 zhuǎn 空 kōng 蒙 méng , , 万 wàn 斛 hú 泉 quán 源 yuán 忆 yì 长 zhǎng 公 gōng 。 。
流 liú 水 shuǐ 高 gāo 山 shān 仍 réng 古 gǔ 意 yì , , 落 luò 花 huā 啼 tí 鸟 niǎo 自 zì 春 chūn 风 fēng 。 。
石 shí 题 tí 岘 xiàn 首 shǒu 千 qiān 年 nián 后 hòu , , 人 rén 在 zài 苏 sū 堤 dī 万 wàn 柳 liǔ 中 zhōng 。 。
惆 chóu 怅 chàng 半 bàn 生 shēng 行 xíng 乐 lè 地 dì , , 阑 lán 干 gān 曲 qū 曲 qū 夕 xī 阳 yáng 红 hóng 。 。
龙井吊古。宋代。释居简。井龙孤躅转空蒙,万斛泉源忆长公。 流水高山仍古意,落花啼鸟自春风。 石题岘首千年后,人在苏堤万柳中。 惆怅半生行乐地,阑干曲曲夕阳红。