病 bìng 起 qǐ 书 shū 蕉 jiāo 叶 yè 其 qí 一 yī - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
寂 jì 寞 mò 经 jīng 春 chūn 苦 kǔ 未 wèi 荣 róng , , 蓦 mò 舒 shū 新 xīn 绿 lǜ 上 shàng 疏 shū 楹 yíng 。 。
不 bù 追 zhuī 松 sōng 柏 bǎi 凌 líng 霜 shuāng 操 cāo , , 漫 màn 学 xué 梧 wú 桐 tóng 送 sòng 雨 yǔ 声 shēng 。 。
抽 chōu 半 bàn 卷 juǎn 心 xīn 忺 xiān 趁 chèn 晓 xiǎo , , 剪 jiǎn 全 quán 开 kāi 叶 yè 恨 hèn 遮 zhē 明 míng 。 。
炎 yán 炎 yán 三 sān 伏 fú 流 liú 金 jīn 石 shí , , 来 lái 相 xiāng 茶 chá 瓜 guā 枕 zhěn 簟 diàn 清 qīng 。 。
病起书蕉叶 其一。宋代。释居简。寂寞经春苦未荣,蓦舒新绿上疏楹。 不追松柏凌霜操,漫学梧桐送雨声。 抽半卷心忺趁晓,剪全开叶恨遮明。 炎炎三伏流金石,来相茶瓜枕簟清。