樵 qiáo 谷 gǔ - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
谷 gǔ 口 kǒu 云 yún 横 héng 草 cǎo 不 bù 生 shēng , , 弗 fú 容 róng 斤 jīn 斧 fǔ 弗 fú 容 róng 耕 gēng 。 。
呼 hū 童 tóng 尽 jǐn 拾 shí 风 fēng 前 qián 叶 yè , , 自 zì 去 qù 提 tí 撕 sī 折 zhé 脚 jiǎo 铛 dāng 。 。
樵谷。宋代。释居简。谷口云横草不生,弗容斤斧弗容耕。 呼童尽拾风前叶,自去提撕折脚铛。