饯 jiàn 燕 yàn 其 qí 二 èr - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
歌 gē 楼 lóu 经 jīng 雨 yǔ 损 sǔn 花 huā 枝 zhī , , 魂 hún 断 duàn 无 wú 情 qíng 白 bái 傅 fù 诗 shī 。 。
不 bù 啄 zhuó 阿 ā 京 jīng 坟 fén 上 shàng 土 tǔ , , 地 dì 遒 qiú 天 tiān 老 lǎo 总 zǒng 愁 chóu 思 sī 。 。
饯燕 其二。宋代。释居简。歌楼经雨损花枝,魂断无情白傅诗。 不啄阿京坟上土,地遒天老总愁思。