吊 diào 江 jiāng 南 nán 老 lǎo 家 jiā 人 rén 春 chūn 梅 méi - - 孟 mèng 郊 jiāo
念 niàn 尔 ěr 筋 jīn 力 lì 尽 jìn , , 违 wéi 我 wǒ 衣 yī 食 shí 恩 ēn 。 。
奈 nài 何 hé 粗 cū 犷 guǎng 儿 ér , , 生 shēng 鞭 biān 见 jiàn 死 sǐ 痕 hén 。 。
旧 jiù 使 shǐ 常 cháng 以 yǐ 礼 lǐ , , 新 xīn 怨 yuàn 将 jiāng 谁 shuí 吞 tūn 。 。
胡 hú 为 wéi 乎 hū 泥 ní 中 zhōng , , 消 xiāo 歇 xiē 教 jiào 义 yì 源 yuán 。 。
吊江南老家人春梅。唐代。孟郊。念尔筋力尽,违我衣食恩。 奈何粗犷儿,生鞭见死痕。 旧使常以礼,新怨将谁吞。 胡为乎泥中,消歇教义源。