鼓 gǔ 吹 chuī 曲 qǔ 辞 cí 有 yǒu 所 suǒ 思 sī - - 孟 mèng 郊 jiāo
桔 jié 槔 gāo 烽 fēng 火 huǒ 昼 zhòu 不 bù 灭 miè , , 客 kè 路 lù 迢 tiáo 迢 tiáo 信 xìn 难 nán 越 yuè 。 。
古 gǔ 镇 zhèn 刀 dāo 攒 zǎn 万 wàn 片 piàn 霜 shuāng , , 寒 hán 江 jiāng 浪 làng 起 qǐ 千 qiān 堆 duī 雪 xuě 。 。
此 cǐ 时 shí 西 xī 去 qù 定 dìng 如 rú 何 hé , , 空 kōng 使 shǐ 南 nán 心 xīn 远 yuǎn 凄 qī 切 qiè 。 。
鼓吹曲辞有所思。唐代。孟郊。桔槔烽火昼不灭,客路迢迢信难越。 古镇刀攒万片霜,寒江浪起千堆雪。 此时西去定如何,空使南心远凄切。