次 cì 姜 jiāng 秦 qín 祠 cí 和 hé 胡 hú 教 jiào 授 shòu 韵 yùn - - 释 shì 圆 yuán 悟 wù
晓 xiǎo 谒 yè 崇 chóng 祠 cí 雾 wù 霭 ǎi 深 shēn , , 行 xíng 藏 cáng 因 yīn 识 shí 二 èr 贤 xián 心 xīn 。 。
榻 tà 前 qián 自 zì 有 yǒu 孤 gū 忠 zhōng 疏 shū , , 林 lín 下 xià 谁 shuí 赓 gēng 招 zhāo 隐 yǐn 吟 yín 。 。
寂 jì 寂 jì 精 jīng 庐 lú 苍 cāng 藓 xiǎn 入 rù , , 堂 táng 堂 táng 遗 yí 像 xiàng 暗 àn 尘 chén 侵 qīn 。 。
客 kè 中 zhōng 莫 mò 致 zhì 生 shēng 刍 chú 奠 diàn , , 聊 liáo 汲 jí 山 shān 泉 quán 荐 jiàn 菊 jú 斟 zhēn 。 。
次姜秦祠和胡教授韵。宋代。释圆悟。晓谒崇祠雾霭深,行藏因识二贤心。 榻前自有孤忠疏,林下谁赓招隐吟。 寂寂精庐苍藓入,堂堂遗像暗尘侵。 客中莫致生刍奠,聊汲山泉荐菊斟。