拟 nǐ 寒 hán 山 shān 自 zì 述 shù 其 qí 八 bā - - 释 shì 咸 xián 静 jìng
良 liáng 田 tián 着 zhuó 力 lì 耕 gēng , , 自 zì 利 lì 复 fù 利 lì 故 gù 。 。
莫 mò 栽 zāi 荆 jīng 棘 jí 树 shù , , 子 zǐ 孙 sūn 没 méi 出 chū 路 lù 。 。
仁 rén 者 zhě 爱 ài 安 ān 仁 rén , , 狡 jiǎo 佞 nìng 生 shēng 嫉 jí 妒 dù 。 。
劝 quàn 汝 rǔ 早 zǎo 回 huí 头 tóu , , 翻 fān 覆 fù 面 miàn 前 qián 觑 qù 。 。
拟寒山自述 其八。宋代。释咸静。良田着力耕,自利复利故。 莫栽荆棘树,子孙没出路。 仁者爱安仁,狡佞生嫉妒。 劝汝早回头,翻覆面前觑。