示 shì 化 huà 士 shì 其 qí 四 sì - - 释 shì 慧 huì 远 yuǎn
拄 zhǔ 杖 zhàng 生 shēng 根 gēn 挑 tiāo 不 bù 上 shàng , , 钵 bō 盂 yú 无 wú 底 dǐ 满 mǎn 盛 shèng 归 guī 。 。
净 jìng 名 míng 何 hé 用 yòng 空 kōng 惆 chóu 怅 chàng , , 哭 kū 罢 bà 香 xiāng 严 yán 也 yě 不 bù 知 zhī 。 。
头 tóu 蓬 péng 松 sōng 兮 xī 郡 jùn 辨 biàn , , 耳 ěr 卓 zhuō 朔 shuò 兮 xī 莫 mò 窥 kuī 。 。
渡 dù 口 kǒu 船 chuán 回 huí 人 rén 借 jiè 问 wèn , , 寒 hán 山 shān 南 nán 畔 pàn 石 shí 桥 qiáo 西 xī 。 。
示化士 其四。宋代。释慧远。拄杖生根挑不上,钵盂无底满盛归。 净名何用空惆怅,哭罢香严也不知。 头蓬松兮郡辨,耳卓朔兮莫窥。 渡口船回人借问,寒山南畔石桥西。