禅 chán 人 rén 写 xiě 师 shī 真 zhēn 请 qǐng 赞 zàn 其 qí 四 sì - - 释 shì 慧 huì 远 yuǎn
开 kāi 荆 jīng 棘 jí 林 lín , , 塞 sāi 人 rén 天 tiān 路 lù 。 。
把 bǎ 断 duàn 纲 gāng 宗 zōng , , 阔 kuò 行 xíng 大 dà 步 bù 。 。
风 fēng 高 gāo 云 yún 静 jìng 月 yuè 眉 méi 横 héng , , 直 zhí 向 xiàng 金 jīn 轮 lún 水 shuǐ 际 jì 行 xíng 。 。
到 dào 家 jiā 无 wú 剩 shèng 地 dì , , 日 rì 出 chū 事 shì 还 hái 生 shēng 。 。
禅人写师真请赞 其四。宋代。释慧远。开荆棘林,塞人天路。 把断纲宗,阔行大步。 风高云静月眉横,直向金轮水际行。 到家无剩地,日出事还生。