偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 一 yī 首 shǒu 其 qí 十 shí 一 yī - - 释 shì 慧 huì 性 xìng
新 xīn 梅 méi 雪 xuě 里 lǐ 依 yī 稀 xī 拆 chāi , , 爱 ài 日 rì 窗 chuāng 前 qián 迤 yǐ 逦 lǐ 长 zhǎng 。 。
漏 lòu 泄 xiè 东 dōng 君 jūn 好 hǎo 消 xiāo 息 xī , , 分 fēn 明 míng 遍 biàn 界 jiè 不 bù 能 néng 藏 cáng 。 。
但 dàn 得 dé 到 dào 家 jiā 田 tián 地 dì 稳 wěn , , 更 gèng 无 wú 佛 fó 法 fǎ 可 kě 商 shāng 量 liáng 。 。
偈颂一百零一首 其十一。宋代。释慧性。新梅雪里依稀拆,爱日窗前迤逦长。 漏泄东君好消息,分明遍界不能藏。 但得到家田地稳,更无佛法可商量。