谪 zhé 南 nán 海 hǎi 过 guò 始 shǐ 兴 xīng 广 guǎng 胜 shèng 寺 sì 果 guǒ 上 shàng 人 rén 房 fáng - - 房 fáng 融 róng
零 líng 落 luò 嗟 jiē 残 cán 命 mìng , , 萧 xiāo 条 tiáo 托 tuō 胜 shèng 因 yīn 。 。
方 fāng 烧 shāo 三 sān 界 jiè 火 huǒ , , 遽 jù 洗 xǐ 六 liù 情 qíng 尘 chén 。 。
隔 gé 岭 lǐng 天 tiān 花 huā 发 fā , , 凌 líng 空 kōng 月 yuè 殿 diàn 新 xīn 。 。
谁 shuí 令 lìng 乡 xiāng 国 guó 梦 mèng , , 终 zhōng 此 cǐ 学 xué 分 fēn 身 shēn 。 。
谪南海过始兴广胜寺果上人房。唐代。房融。零落嗟残命,萧条托胜因。 方烧三界火,遽洗六情尘。 隔岭天花发,凌空月殿新。 谁令乡国梦,终此学分身。