过 guò 秦 qín 松 sōng 岭 lǐng - - 林 lín 蕴 yùn
散 sàn 发 fà 长 cháng 林 lín 下 xià , , 松 sōng 风 fēng 入 rù 太 tài 清 qīng 。 。
空 kōng 山 shān 容 róng 暮 mù 色 sè , , 落 luò 叶 yè 起 qǐ 秋 qiū 声 shēng 。 。
世 shì 险 xiǎn 江 jiāng 天 tiān 窄 zhǎi , , 云 yún 深 shēn 草 cǎo 木 mù 平 píng 。 。
从 cóng 兹 zī 归 guī 故 gù 土 tǔ , , 勿 wù 作 zuò 失 shī 群 qún 鸣 míng 。 。
过秦松岭。唐代。林蕴。散发长林下,松风入太清。 空山容暮色,落叶起秋声。 世险江天窄,云深草木平。 从兹归故土,勿作失群鸣。