春 chūn 日 rì 示 shì 众 zhòng - - 释 shì 慧 huì 空 kōng
青 qīng 帝 dì 一 yī 微 wēi 笑 xiào , , 恩 ēn 光 guāng 遍 biàn 刹 shā 尘 chén 。 。
如 rú 何 hé 百 bǎi 草 cǎo 上 shàng , , 刚 gāng 有 yǒu 未 wèi 明 míng 人 rén 。 。
人 rén 人 rén 当 dāng 节 jié 令 lìng , , 合 hé 故 gù 竟 jìng 开 kāi 新 xīn 。 。
东 dōng 山 shān 拄 zhǔ 杖 zhàng 子 zǐ , , 也 yě 自 zì 黑 hēi 粼 lín 皴 cūn 。 。
春日示众。宋代。释慧空。青帝一微笑,恩光遍刹尘。 如何百草上,刚有未明人。 人人当节令,合故竟开新。 东山拄杖子,也自黑粼皴。