颂 sòng 古 gǔ 四 sì 十 shí 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 四 sì - - 释 shì 守 shǒu 珣 xún
连 lián 天 tiān 野 yě 火 huǒ 了 liǎo 无 wú 涯 yá , , 起 qǐ 处 chù 犹 yóu 来 lái 辨 biàn 作 zuò 家 jiā 。 。
眼 yǎn 里 lǐ 瞳 tóng 人 rén 双 shuāng 翳 yì 尽 jǐn , , 面 miàn 前 qián 遍 biàn 界 jiè 绝 jué 空 kōng 华 huá 。 。
道 dào 吾 wú 老 lǎo , , 也 yě 堪 kān 夸 kuā 。 。
汲 jí 水 shuǐ 僧 sēng 归 guī 林 lín 下 xià 寺 sì , , 待 dài 船 chuán 人 rén 立 lì 渡 dù 头 tóu 沙 shā 。 。
颂古四十首 其二十四。宋代。释守珣。连天野火了无涯,起处犹来辨作家。 眼里瞳人双翳尽,面前遍界绝空华。 道吾老,也堪夸。 汲水僧归林下寺,待船人立渡头沙。