偈 jì 颂 sòng 四 sì 十 shí 一 yī 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 释 shì 慧 huì 晖 huī
花 huā 落 luò 秦 qín 川 chuān 流 liú 水 shuǐ 香 xiāng , , 雨 yǔ 清 qīng 荷 hé 玉 yù 妙 miào 珠 zhū 藏 cáng 。 。
祇 qí 么 me 堂 táng 堂 táng 消 xiāo 息 xī 子 zǐ , , 见 jiàn 来 lái 一 yì 点 diǎn 不 bù 相 xiāng 当 dāng 。 。
静 jìng 夜 yè 钟 zhōng 声 shēng 楼 lóu 上 shàng 冷 lěng , , 残 cán 春 chūn 岑 cén 色 sè 付 fù 红 hóng 阳 yáng 。 。
好 hǎo 是 shì 满 mǎn 堂 táng 孤 gū 峻 jùn 处 chù , , 不 bù 知 zhī 人 rén 世 shì 见 jiàn 金 jīn 章 zhāng 。 。
偈颂四十一首 其七。宋代。释慧晖。花落秦川流水香,雨清荷玉妙珠藏。 祇么堂堂消息子,见来一点不相当。 静夜钟声楼上冷,残春岑色付红阳。 好是满堂孤峻处,不知人世见金章。