颂 sòng 古 gǔ 五 wǔ 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 三 sān 十 shí 三 sān - - 释 shì 道 dào 昌 chāng
高 gāo 高 gāo 山 shān 顶 dǐng 立 lì , , 深 shēn 深 shēn 海 hǎi 底 dǐ 行 xíng 。 。
新 xīn 松 sōng 趁 chèn 岭 lǐng 种 zhǒng , , 芳 fāng 草 cǎo 绕 rào 池 chí 生 shēng 。 。
手 shǒu 不 bù 攀 pān 枝 zhī , , 脚 jiǎo 不 bù 踏 tà 树 shù 。 。
口 kǒu 里 lǐ 衔 xián 得 dé , , 当 dàng 头 tóu 蹉 cuō 路 lù 。 。
问 wèn 著 zhe 西 xī 来 lái 对 duì 不 bú 对 duì , , 罚 fá 钱 qián 依 yī 旧 jiù 有 yǒu 人 rén 悔 huǐ 。 。
颂古五十七首 其三十三。宋代。释道昌。高高山顶立,深深海底行。 新松趁岭种,芳草绕池生。 手不攀枝,脚不踏树。 口里衔得,当头蹉路。 问著西来对不对,罚钱依旧有人悔。