颂 sòng 古 gǔ 五 wǔ 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 三 sān 十 shí 七 qī - - 释 shì 道 dào 昌 chāng
当 dāng 言 yán 不 bù 避 bì 截 jié 舌 shé , , 当 dāng 炉 lú 不 bù 避 bì 猛 měng 火 huǒ 。 。
趁 chèn 手 shǒu 作 zuò 得 dé 家 jiā 生 shēng , , 到 dào 老 lǎo 自 zì 能 néng 稳 wěn 坐 zuò 。 。
水 shuǐ 深 shēn 杓 biāo 柄 bǐng 长 zhǎng , , 舀 yǎo 水 shuǐ 洗 xǐ 头 tóu 剃 tì 。 。
雪 xuě 峰 fēng 刀 dāo 上 shàng 眼 yǎn 忽 hū 开 kāi , , 琉 liú 璃 lí 殿 diàn 里 lǐ 无 wú 关 guān 闭 bì 。 。
颂古五十七首 其三十七。宋代。释道昌。当言不避截舌,当炉不避猛火。 趁手作得家生,到老自能稳坐。 水深杓柄长,舀水洗头剃。 雪峰刀上眼忽开,琉璃殿里无关闭。