升 shēng 堂 táng 颂 sòng 古 gǔ 五 wǔ 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
时 shí 光 guāng 迅 xùn 速 sù 急 jí 如 rú 流 liú , , 一 yī 别 bié 慈 cí 颜 yán 几 jǐ 换 huàn 秋 qiū 。 。
坟 fén 墓 mù 乡 xiāng 关 guān 空 kōng 杳 yǎo 杳 yǎo , , 死 sǐ 生 shēng 岐 qí 路 lù 两 liǎng 悠 yōu 悠 yōu 。 。
充 chōng 饥 jī 乳 rǔ 哺 bǔ 恩 ēn 难 nán 报 bào , , 寄 jì 体 tǐ 怀 huái 担 dān 力 lì 莫 mò 酬 chóu 。 。
想 xiǎng 像 xiàng 音 yīn 容 róng 无 wú 觅 mì 处 chù , , 春 chūn 风 fēng 特 tè 地 dì 使 shǐ 人 rén 愁 chóu 。 。
升堂颂古五十二首 其一。宋代。释怀深。时光迅速急如流,一别慈颜几换秋。 坟墓乡关空杳杳,死生岐路两悠悠。 充饥乳哺恩难报,寄体怀担力莫酬。 想像音容无觅处,春风特地使人愁。