铁 tiě 笛 dí 诗 shī 寄 jì 杨 yáng 廉 lián 夫 fū - - 卞 biàn 思 sī 义 yì
一 yī 段 duàn 清 qīng 冰 bīng 百 bǎi 炼 liàn 钢 gāng , , 曾 céng 翻 fān 宫 gōng 徵 zhēng 侍 shì 虚 xū 皇 huáng 。 。
裂 liè 开 kāi 黄 huáng 鹤 hè 矶 jī 头 tóu 石 shí , , 惊 jīng 落 luò 青 qīng 鸾 luán 镜 jìng 里 lǐ 霜 shuāng 。 。
仙 xiān 子 zǐ 佩 pèi 环 huán 新 xīn 乐 yuè 府 fǔ , , 翰 hàn 林 lín 风 fēng 月 yuè 旧 jiù 文 wén 章 zhāng 。 。
道 dào 人 rén 清 qīng 节 jié 磨 mó 砻 lóng 久 jiǔ , , 却 què 笑 xiào 桓 huán 伊 yī 独 dú 据 jù 床 chuáng 。 。
铁笛诗寄杨廉夫。元代。卞思义。一段清冰百炼钢,曾翻宫徵侍虚皇。 裂开黄鹤矶头石,惊落青鸾镜里霜。 仙子佩环新乐府,翰林风月旧文章。 道人清节磨砻久,却笑桓伊独据床。