拟 nǐ 寒 hán 山 shān 寺 sì 其 qí 一 yī - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
我 wǒ 爱 ài 寒 hán 山 shān 子 zǐ , , 身 shēn 贫 pín 心 xīn 自 zì 如 rú 。 。
吟 yín 诗 shī 无 wú 韵 yùn 度 dù , , 烧 shāo 火 huǒ 有 yǒu 工 gōng 夫 fū 。 。
弊 bì 垢 gòu 衣 yī 慵 yōng 洗 xǐ , , 鬅 péng 鬙 sēng 发 fā 懒 lǎn 梳 shū 。 。
相 xiāng 逢 féng 但 dàn 长 cháng 啸 xiào , , 肉 ròu 眼 yǎn 岂 qǐ 知 zhī 渠 qú 。 。
拟寒山寺 其一。宋代。释怀深。我爱寒山子,身贫心自如。 吟诗无韵度,烧火有工夫。 弊垢衣慵洗,鬅鬙发懒梳。 相逢但长啸,肉眼岂知渠。