资 zī 福 fú 改 gǎi 神 shén 霄 xiāo 道 dào 友 yǒu 挽 wǎn 留 liú 不 bù 得 dé 师 shī 去 qù 以 yǐ 偈 jì 却 què 绝 jué - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
人 rén 生 shēng 聚 jù 散 sàn 本 běn 无 wú 常 cháng , , 休 xiū 把 bǎ 闲 xián 愁 chóu 脑 nǎo 肚 dù 肠 cháng 。 。
三 sān 十 shí 年 nián 后 hòu 重 zhòng 相 xiāng 见 jiàn , , 拍 pāi 手 shǒu 呵 hē 呵 hē 笑 xiào 一 yī 场 chǎng 。 。
资福改神霄道友挽留不得师去以偈却绝。宋代。释怀深。人生聚散本无常,休把闲愁脑肚肠。 三十年后重相见,拍手呵呵笑一场。