偈 jì 一 yī 百 bǎi 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 一 yī 百 bǎi 六 liù - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
盛 shèng 暑 shǔ 隆 lóng 寒 hán 相 xiāng 继 jì 来 lái , , 慧 huì 林 lín 四 sì 见 jiàn 地 dì 炉 lú 开 kāi 。 。
衲 nà 僧 sēng 向 xiàng 火 huǒ 知 zhī 方 fāng 便 biàn , , 切 qiè 忌 jì 团 tuán 圞 luán 守 shǒu 死 sǐ 灰 huī 。 。
恁 rèn 么 me 恁 rèn 么 me 即 jí 易 yì , , 不 bù 恁 rèn 么 me 不 bù 恁 rèn 么 me 却 què 难 nán 。 。
直 zhí 教 jiào 枯 kū 木 mù 再 zài 生 shēng 花 huā , , 任 rèn 是 shì 寒 hán 灰 huī 重 zhòng 起 qǐ 焰 yàn 。 。
偈一百二十首 其一百六。宋代。释怀深。盛暑隆寒相继来,慧林四见地炉开。 衲僧向火知方便,切忌团圞守死灰。 恁么恁么即易,不恁么不恁么却难。 直教枯木再生花,任是寒灰重起焰。