偈 jì 一 yī 百 bǎi 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 五 wǔ 十 shí 三 sān - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
焦 jiāo 山 shān 无 wú 变 biàn 豹 bào , , 一 yī 味 wèi 劝 quàn 人 rén 休 xiū 。 。
众 zhòng 生 shēng 颠 diān 倒 dǎo 甚 shén , , 拨 bō 火 huǒ 觅 mì 浮 fú 沤 ōu 。 。
石 shí 巩 gǒng 驾 jià 弓 gōng 箭 jiàn , , 俱 jù 胝 zhī 竖 shù 指 zhǐ 头 tou 。 。
直 zhí 下 xià 歇 xiē 得 dé 去 qù , , 都 dōu 如 rú 碗 wǎn 脱 tuō 丘 qiū 。 。
偈一百二十首 其五十三。宋代。释怀深。焦山无变豹,一味劝人休。 众生颠倒甚,拨火觅浮沤。 石巩驾弓箭,俱胝竖指头。 直下歇得去,都如碗脱丘。