升 shēng 堂 táng 颂 sòng 古 gǔ 五 wǔ 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 九 jiǔ - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
欲 yù 铸 zhù 红 hóng 炉 lú 百 bǎi 炼 liàn 金 jīn , , 先 xiān 烦 fán 广 guǎng 结 jié 众 zhòng 人 rén 心 xīn 。 。
刀 dāo 山 shān 剑 jiàn 树 shù 长 cháng 年 nián 苦 kǔ , , 好 hǎo 为 wèi 劳 láo 生 shēng 发 fà 妙 miào 音 yīn 。 。
佛 fó 手 shǒu 遮 zhē 不 bù 得 dé , , 人 rén 心 xīn 自 zì 等 děng 闲 xián 。 。
升堂颂古五十二首 其九。宋代。释怀深。欲铸红炉百炼金,先烦广结众人心。 刀山剑树长年苦,好为劳生发妙音。 佛手遮不得,人心自等闲。