颂 sòng 古 gǔ 三 sān 十 shí 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
头 tóu 陀 tuó 饮 yǐn 光 guāng , , 多 duō 闻 wén 庆 qìng 喜 xǐ 。 。
合 hé 掌 zhǎng 擎 qíng 拳 quán , , 难 nàn 兄 xiōng 难 nàn 弟 dì 。 。
一 yī 朝 zhāo 狭 xiá 路 lù 两 liǎng 相 xiāng 逢 féng , , 裂 liè 转 zhuǎn 双 shuāng 睛 jīng 无 wú 处 chǔ 避 bì 。 。
便 biàn 向 xiàng 门 mén 前 qián 倒 dào 刹 shā 竿 gān , , 丈 zhàng 夫 fū 自 zì 有 yǒu 冲 chōng 天 tiān 志 zhì 。 。
颂古三十首 其一。宋代。释怀深。头陀饮光,多闻庆喜。 合掌擎拳,难兄难弟。 一朝狭路两相逢,裂转双睛无处避。 便向门前倒刹竿,丈夫自有冲天志。